Hành động dục Mật tông

Hành động dục Mật tông
Hanh-dong-duc-Mat-tong-3
Hành động dục mật tông
 
“Vào lúc ban đầu của hợp nhất dục, dồn chăm chú vào ngọn lửa ở lúc bắt đầu, và liên tục như vậy, tránh đám tro tàn lúc kết thúc.”
 
Dục có thể là sự hoàn thành rất sâu, và dục có thể ném bạn trở lại tính toàn thể của bạn, sự tự nhiên của bạn, con người thực, bởi nhiều lí do. Những lí do đó phải được hiểu. Một, dục là hành động toàn bộ. Bạn bị ném ra khỏi tâm trí bạn, khỏi sự cân bằng. Đó là lí do tại sao có nhiều sợ hãi về dục thế. Bạn bị đồng nhất với tâm trí, và dục là hành động vô trí. Bạn trở thành không đầu; bạn không có bất kì cái đầu nào trong hành động này. Không có lập luận, không có quá trình tâm trí. Và nếu có bất kì quá trình tâm trí nào, không có hành động dục thực, đích thực. Thế thì không có cực thích, không có hoàn thành. Thế thì hành động dục tự nó trở thành thứ cục bộ, cái gì đó thuộc não, và nó đã trở thành như vậy.
 
 
Trên khắp thế giới, nhiều khao khát, nhiều thèm khát thế về dục, không phải vì thế giới đã trở thành nhiều tính dục hơn. Đó là vì bạn thậm chí không thể tận hưởng được dục như hành động toàn bộ. Trước đây thế giới đã có nhiều tính dục hơn. Đó là lí do tại sao không có khao khát thế về dục. Việc khao khát này chỉ ra rằng cái thực bị thiếu và chỉ có cái giả. Toàn thể tâm trí hiện đại đã trở thành có tính dục vì hàng động dục bản thân nó không còn có đó. Ngay cả hành động dục cũng được chuyển cho tâm trí. Nó đã trở thành có tính tâm trí; bạn nghĩ về nó.
 
 
Nhiều người tới tôi: họ nói họ liên tục nghĩ về dục; họ tận hưởng suy nghĩ về nó, đọc, xem ảnh, ảnh khiêu dâm. Họ thích thú điều đó, nhưng khi khoảnh khắc thực tại cho dục tới họ đột nhiên cảm thấy họ không quan tâm. Họ thậm chí cảm thấy họ đã trở thành bất lực. Họ cảm thấy sinh lực khi họ nghĩ. Khi họ muốn đi vào hành động thực tại, họ cảm thấy không có năng lượng, thậm chí không có ham muốn. Họ cảm thấy rằng thân thể đã trở thành chết.
 
Cái gì đang xảy ra cho họ? Ngay cả hành động dục đã trở thành có tính tâm trí. Họ chỉ có thể nghĩ về nó; họ không thể làm nó vì việc làm sẽ bao gồm toàn thể con người họ. Và bất kì khi nào có bất kì sự tham gia nào của cái toàn thể, cái đầu trở thành không thoải mái vì thế thì nó không còn có thể là người chủ; nó không còn có thể trong kiểm soát.
 
 
 
Mật tông dùng hành động dục để làm cho bạn thành toàn thể, nhưng thế thì bạn phải chuyển vào trong nó một cách rất có tính thiền. Thế thì bạn phải chuyển vào trong nó mà quên đi mọi điều bạn đã nghe nói về dục, đã học về dục, mọi điều mà xã hội đã bảo bạn: nhà thờ, tôn giáo, thầy giáo. Quên mọi thứ và được tham gia vào trong nó trong tính toàn bộ của bạn. Quên kiểm soát đi! Kiểm soát là rào chắn. Thay vì thế, bị nó sở hữu đi; không kiểm soát nó. Chuyển vào trong nó dường như bạn đã trở thành điên. Trạng thái "vô trí" có vẻ giống như điên. Trở thành thân thể, trở thành con vật, bởi vì con vật là toàn thể. Và như con người hiện đại vậy, chỉ dục dường như là khả năng dễ nhất để làm cho bạn thành toàn thể vì dục là sâu nhất, trung tâm sinh học bên trong bạn. Bạn được sinh ra từ nó. Mọi tế bào của bạn đều là tế bào dục; toàn thân bạn là hiện tượng năng lượng dục.
 
 
Lời kinh thứ nhất này nói, "Vào lúc ban đầu của hợp nhất dục, dồn chăm chú vào ngọn lửa ở lúc bắt đầu, và liên tục như vậy, tránh đám tro tàn lúc kết thúc." Và điều này làm nên toàn thể sự khác biệt. Với bạn, hành động dục là việc xả ra. Cho nên khi bạn chuyển vào trong nó bạn vội vàng. Bạn chỉ muốn xả ra. Năng lượng tràn ngập sẽ được xả ra; bạn sẽ cảm thấy thoải mái. Sự thoải mái này chỉ là một loại yếu đuối. Năng lượng tràn ngập tạo ra căng thẳng, kích động. Bạn cảm thấy cái gì đó phải được làm. Khi năng lượng được xả ra, bạn cảm thấy yếu. Bạn có thể coi việc yếu này là thảnh thơi. Vì kích động không còn nữa, năng lượng tràn ngập này không còn nữa, bạn có thể thảnh thơi. Nhưng việc thảnh thơi này là thảnh thơi phủ định. Nếu bạn có thể thảnh thơi chỉ bằng việc tống ra năng lượng, nó là chi phí rất lớn. Và thảnh thơi này chỉ có thể mang tính vật lí. Nó không thể đi sâu hơn và không thể trở thành tâm linh.
 
 
Lời kinh thứ nhất này nói đừng vội vàng và không khao khát phần cuối: vẫn còn với phần đầu. Có hai phần của hành động dục - đầu và cuối. Vẫn còn lại với phần đầu. Phần đầu là thảnh thơi hơn, ấm áp hơn. Nhưng không vội vàng để chuyển tới phần cuối. Quên phần cuối hoàn toàn đi.
 
 
"Vào lúc ban đầu của hợp nhất dục, dồn chăm chú vào ngọn lửa ở lúc bắt đầu." Trong khi bạn đang tràn ngập, đừng nghĩ dưới dạng xả ra: vẫn còn cùng với năng lượng tràn ngập này. Đừng tìm kiếm xuất tinh: quên nó hoàn toàn đi. Là toàn thể trong phần đầu ấm áp này. Vẫn còn với người yêu của bạn dường như các bạn đã trở thành một. Tạo ra vòng tròn.
 
 
Có ba khả năng. Hai người yêu gặp gỡ có thể tạo ra ba hình ảnh - hình ảnh hình học. Bạn thậm chí có thể đọc về điều đó hay thậm chí thấy hình ảnh giả kim thuật cổ trong đó một người đàn ông và một người đàn bà đứng trần truồng bên trong ba hình hình học. Một hình là hình vuông, hình nữa là hình tam giác và hình thứ ba là hình tròn.
 
Đây là một trong những phân tích mật tông và giả kim thuật cổ về hành động dục. Bình thường, khi bạn ở trong hành động dục, có bốn người, không phải hai, và đây là hình vuông: bốn góc có đó vì bản thân bạn bị chia làm đôi - thành phần nghĩ và phần cảm. Bạn tình của bạn cũng bị chia làm đôi; các bạn là bốn người. Hai người không gặp gỡ ở đó, bốn người gặp gỡ. Nó là đám đông, và thực sự không thể có gặp gỡ sâu sắc.
 
Có bốn góc, và việc gặp gỡ chỉ là giả. Nó có vể giống như việc gặp gỡ, nhưng nó không phải vậy. Không thể có giao cảm vì phần sâu hơn của bạn bị ẩn kín và phần sâu hơn của người yêu của bạn cũng bị ẩn kín. Và chỉ hai cái đầu gặp gỡ, chỉ hai quá trình nghĩ gặp gỡ - không phải hai quá trình cảm. Chúng bị ẩn kín.
 
Kiểu găp gỡ thứ hai là tam giác. Các bạn là hai - hai góc của một đáy. Trong một khoảnh khắc bất thần các bạn trở thành một, như góc thứ ba của tam giác. Trong một khoảnh khắc bất thần tính hai của các bạn bị mất đi và các bạn trở thành một. Điều này là tốt hơn việc gặp gỡ hình vuông vì ít nhất trong một khoảnh khắc có tính một. Tính một đó cho bạn mạnh khoẻ, sinh khí. Bạn cảm thấy sống động và trẻ lại.
 
 
Nhưng kiểu thứ ba là tốt nhất và kiểu thứ ba là gặp gỡ mật tông: các bạn trở thành vòng tròn. Không có góc, và việc gặp gỡ không phải cho một khoảnh khắc. Việc gặp gỡ thực sự là không có tính thời gian; không có thời gian trong nó. Và điều này có thể xảy ra chỉ nếu bạn không tìm kiếm xuất tinh. Nếu bạn đang tìm kiếm xuất tinh, thế thì nó sẽ trở thành gặp gỡ tam giác - vì khoảnh khắc có xuất tinh, điểm tiếp xúc bị mất.
 
 
Vẫn còn với phần đầu; không chuyển sang phần cuối. Làm sao vẫn còn ở phần đầu? Nhiều thứ cần được ghi nhớ. Thứ nhất, không coi hành động dục như cách đi bất kì chỗ nào. Không coi nó như phương tiện: nó là mục đích trong bản thân nó. Không có phần cuối cho nó; nó không phải là phương tiện. Thứ hai, không nghĩ về tương lai; vẫn còn với hiện tại. Và nếu bạn không thể vẫn còn trong hiện tại ở phần đầu của hành động dục, thế thì bạn không bao giờ có thể vẫn còn trong hiện tại - vì chính bản chất của hành động này là tới mức bạn bị ném vào trong hiện tại.
 
 
Vẫn còn trong hiện tại. Tận hưởng việc gặp gỡ của hai thân thể, hai linh hồn, và hội nhập vào nhau, tan chảy trong nhau. Quên rằng các bạn đang đi bất kì đâu. Vẫn còn trong khoảnh khắc không đi đâu cả, và tan chảy. Ấm áp, yêu thương nên được làm thành tình huống cho hai người tan chảy vào nhau. Đó là lí do tại sao, nếu không có yêu, hành động dục là hành động vội vàng. Bạn đang dùng người kia; người kia chỉ là phương tiện. Và người kia đang dùng bạn. Các bạn đang khai thác nhau, không hội nhập vào trong nhau. Với yêu các bạn có thể hội nhập. Việc hội nhập này ở phần đầu sẽ cho nhiều cái nhìn sâu mới.
 
 
Nếu bạn không vội vàng để kết thúc hành động này, hành động này, dần dần, trở nên mỗi lúc một ít tính dục hơn và nhiều tính tâm linh hơn. Cực thích dục cũng tan chảy vào trong nhau. Giao cảm sâu, im lặng xảy ra giữa hai năng lượng thân thể, và thế thì bạn có thể vẫn còn với nhau trong nhiều giờ. Sự cùng nhau này chuyển vào mỗi lúc sâu hơn khi thời gian qua đi. Nhưng đừng nghĩ. Vẫn còn với khoảnh khắc được hội nhập sâu này. Nó trở thành cực lạc, samadhi, ý thức càn khôn. Và nếu bạn có thể biết điều này, nếu bạn có thể cảm thấy và nhận ra điều này, tâm trí dục của bạn sẽ trở thành vô dục. Brahmacharya, vô dục rất sâu có thể được đạt tới. Vô dục có thể được đạt tới qua nó!
 
 
Điều này có vẻ ngược đời vì chúng ta đã từng nghĩ dưới dạng rằng nếu một người phải vẫn còn vô dục, người đó phải không nhìn vào giới kia, người đó phải không gặp gỡ giới kia. Người đó phải tránh né, trốn đi. Thế thì vô dục rất sai xảy ra: tâm trí liên tục nghĩ về giới kia. Và bạn càng trốn khỏi người khác, bạn càng phải nghĩ, vì đây là nhu cầu sâu sắc, cơ bản.
 
 
Mật tông nói không cố trốn thoát; không trốn thoát nào là có thể. Thay vì thế, dùng bản thân tự nhiên để siêu việt lên. Không tranh đấu: chấp nhận tự nhiên để siêu việt trên nó. Nếu giao cảm này với người yêu của bạn được kéo dài không có kết thúc trong tâm trí, thế thì bạn chỉ có thể vẫn còn ở phần đầu. Kích động là năng lượng. Bạn có thể đánh mất nó; bạn có thể đi tới đỉnh. Thế thì năng lượng bị mất và chán nản sẽ theo sau, yếu đuối sẽ theo sau. Bạn có thể coi nó là thảnh thơi, nhưng nó có tính phủ định.
 
 
Mật tông cho bạn một chiều của thảnh thơi cao hơn mà là khẳng định. Cả hai bạn tình tan chảy với nhau trao sinh năng cho nhau. Họ trở thành vòng tròn, và năng lượng của họ chuyển trong vòng tròn. Họ đang cho nhau sự sống, làm mới lại sự sống. Không năng lượng nào bị mất. Thay vì thế, nhiều năng lượng được thu lấy vì qua tiếp xúc với giới đối lập mọi tế bào của bạn được thách thức, được kích động. Và nếu bạn có thể hội nhập vào trong kích động đó mà không đưa nó tới đỉnh, nếu bạn có thể vẫn còn trong phần đầu mà không trở thành nóng, chỉ vẫn còn ấm áp, thế thì hai cái “ấm áp” đó sẽ gặp gỡ và bạn có thể kéo dài hành động này trong thời gian rất dài. Không xuất tinh, không ném năng lượng ra, nó trở thành thiền, và qua nó bạn trở thành toàn thể. Qua nó nhân cách chia chẻ của bạn không còn bị chia chẻ: nó được bắc cầu.
Mọi chứng thần kinh đều là sự "chia chẻ." Nếu bạn lại được bắc cầu, bạn lại trở thành đứa trẻ - hồn nhiên. Và một ki bạn biết sự hồn nhiên này bạn có thể liên tục cư xử trong xã hội như nó yêu cầu. Nhưng bây giờ hành vi này chỉ là vở kịch, diễn kịch. Bạn không bị dính líu vào trong nó. Nó là một yêu cầu, cho nên bạn làm nó. Nhưng bạn không ở trong nó; bạn chỉ đóng kịch.
 
 
Bạn sẽ phải dùng các bộ mặt không thực vì bạn sống trong một thế giới không thực; bằng không thế giới sẽ nghiền nát bạn và giết bạn. Chúng ta đã giết nhiều bộ mặt thực. Chúng ta đã đóng đinh Jesus vì ông ấy bắt đầu cư xử như một người thực. Xã hội không thực sẽ không dung thứ điều đó. Chúng ta đã đầu độc Socrates vì ông ấy bắt đầu cư xử như một người thực. Cư xử như xã hội yêu cầu đi; đừng tạo ra rắc rối không cần thiết cho bản thân bạn và người khác. Nhưng một khi bạn biết con người thực của bạn và tính toàn thể, xã hội không thực không thể lái bạn thành thần kinh được; nó không thể làm cho bạn thành điên.
 
 
" Vào lúc ban đầu của hợp nhất dục, dồn chăm chú vào ngọn lửa ở lúc bắt đầu, và liên tục như vậy, tránh đám tro tàn lúc kết thúc." Nếu xuất tinh có đó, năng lượng bị tản mác đi. Thế thì không còn lửa. Bạn đơn giản làm nhẹ năng lượng của bạn mà không thu được bất kì cái gì.
 
 
Từ “Vigyan Bhairav Mật tông - tập 2”

 

Nguồn: Osho - Ngày: 6/3/2020 - đăng bởi: QuangPN
QuangPN 03/10/2020 12:28:20 AM

Tag: #Bài viết, #Tantra



:

----------------